Thứ Bảy, 18 tháng 12, 2010
Thứ Ba, 26 tháng 10, 2010
Con yêu bước sang tuần thứ 34
Vậy là con yêu đã bước sang tuần thứ 34 rồi. Sáng nay dậy con đói sớm hay sao mà đạp mẹ ghê wa
làm
mẹ nằm cũng ko yên. Mà con đạp mạnh thật đấy, vì mỗi lần con đạp là mẹ
sờ thấy khi thì chân khi thì tay nhô hẳn lên trên bụng mẹ. Mẹ đau lắm
chảy cả nước mắt ra, nhiều lúc muốn đét vào mông cho con một cái nhưng
làm sao mẹ làm thế đc con nhỉ. Vì mẹ yêu con lắm bé Kem à. Vậy là còn
hơn 6 tuần nữa cả gia đình ta được gặp nhau rồi. Con biết ko, con ra đời
ko những đc ba mẹ và ông bà ngoại chăm mà còn có cả bà nội vào nữa đấy.
bà nội hiền lắm và thương mẹ nữa nên mẹ thấy hp con yêu à.

Thứ Hai, 25 tháng 10, 2010
Buồn
Chiều qua, nghe chị lớp trưởng hồi học đại học báo
tin, chồng một cô bạn cùng lớp mới qua đời khi tuổi mới bước sang con số
37. Qua bạn bè tôi còn được biết thêm là chồng bạn tôi mất do đột quỵ.
nghe xong buồn quá, tôi ở xa quá không lên tận nơi được nên chỉ gửi lời
chia buồn với bạn và gia đình. Tôi mong bạn sẽ vững vàng hơn vượt qua
nỗi đau này để tiếp tục sống và lo cho con (con bạn còn quá nhỏ). Bạn
tôi ơi cố gắng lên nha. Cho mình gửi tới bạn và gia đình lời chia buồn.
Thứ Sáu, 22 tháng 10, 2010
Ôi! Sì Gòn
Hôm thứ 7 vừa rồi anh xã đưa mình lên bv TD
khám. Lên tới nơi khoảng 10g30, nhân viên bệnh viện đưa cho mình 1 tờ
phiếu kêu điền thông tin vào và phán: "bây giờ ko khám nữa, anh
chị đi đâu khoảng 12g quay lại khám". Nghe xong hai vợ chồng chỉ còn bít
nhìn nhau cười trừ. Ra cổng bv, lang thang một lúc trong sthị cống
quỳnh rùi ăn trưa. Bữa cơm trưa trong sthị ko đến nỗi tồi nhưng ăn xong
cứ như người bị mắc nghẹn vì bị... chặt đẹp vì 1 dĩa thức ăn thêm nhỏ
xíu
.

Thứ Hai, 18 tháng 10, 2010
Ngày kỷ niệm!
Vậy
là 1 năm đúng ngày này 18-10, đã trôi qua, kể từ ngày gặp anh - anh xã
yêu dấu của mình. Có lẽ do duyên số đưa đẩy nên mình mới gặp anh qua
giới thiệu của vợ chồng một chị đồng nghiệp. Hôm đấy là ngày 18-10, vợ
chồng chị mời mình và một cô bạn thân đi uống cafe ở Garden 3. Mình và
cô bạn thân đến sớm chọn vị trí gần hồ nước và chờ hai vợ chồng chị. 30
phút sau vợ chồng chị đến và đem theo một rơmoóc nam. Nhìn anh cao ráo
và có vẻ ít nói, hay cười. Nói thật hôm đó mình ko có nhìu ấn tượng về
anh lắm vì xác định chắc chỉ gặp một lần, chưa chắc đã gặp lại. Hôm đó
hóa ra cô bạn mình còn để ý kỹ anh hơn mình, vì ra về cô còn đưa ra
những lời nhận xét về anh.
Thứ Bảy, 9 tháng 10, 2010
Con hiếu động!
Con được 35 tuần. Vậy là mình
đã đi gần hết chặng đường và theo dự sinh thì chỉ còn 5 tuần nữa con yêu
sẽ chào đời. Mỗi ngày trôi qua con lớn thêm một chút và cái bụng của mẹ
cũng trở nên chật chội hơn với con.
Thứ Năm, 7 tháng 10, 2010
Hú hồn
Chiều qua tự nhiên trong người mình khó chịu,
một cảm giác mà chưa khi nào mình bắt gặp. Bụng nhộn nhạo, tê tê như kim
chích, bé kem thì đạp liên hồi, phần eo trở xuống thì đau nhiều hơn mọi
ngày. Hoảng quá, mình gọi điện hỏi bà nội, bà ngoại. Mọi người nói
không sao, mình cũng bớt lo. Đến tối các triệu chứng đó ko giảm mà còn
tăng lên nhìu hơn. Sợ quá mình nói anh xã gọi bà ngoại và đi vô viện.
Tới nơi sau một hồi khám rồi đi siêu âm, bác sĩ nói ko sao chỉ bị chằng
bụng và cho thuốc uống, rồi hẹn thứ 2 tái khám. Thật hú hồn...
Thứ Tư, 6 tháng 10, 2010
Bị cảm
Mình lại bị cảm cúm nữa rồi, lỗ
mũi bị "đi tướt", người thì đau nhừ, chán như con gián. hehehehe. Đã
thế mình còn bị đau bại một bên lưng và mông nữa chứ. Mỗi lần xoay trở
là cả một cực hình, toàn phải nhờ anh xã giúp đỡ mới quay người đc. Anh
xã cứ trêu mình là nhìn em mắc cười quá, cứ nghe em lên tiếng là anh
biết mình muốn gì, hihihihi. Cảm ơn anh xã của em nhiều nhen.

Thứ Hai, 4 tháng 10, 2010
Mệt!
Sáng
nay thức dậy thấy người mệt wa, cứ như của ai ấy. Chở chồng đi làm rồi
quay về mệt wa mình sang mẹ nằm nghỉ mất hơn 1 tiếng mới đến cơ quan.
Bài vở chưa viết chữ nào để kịp nộp mà mình thấy cứ sao ấy. Người ngây
ngất, ngật ngừ ko muốn làm gì cả, đến nói chuyện cũng ko buồn nói. Hai
mắt cay xè, muốn sụp xuống. Trong bụng con trai đạp liên tục, hết quơ
tay rùi quơ chân, nhiều lúc quơ mạnh quá làm mình đau điếng. Mọi người
bảo rằng càng vào những tháng cuối thai lớn nên sẽ đạp nhìu lắm và cảm
giác khó chịu cũng sẽ tăng dần. Ui, mới nghe đến đó thôi mà hồn vía đã
lên mây rùi, trong khi mình mới hết tuần đầu tiên của tháng thứ 7.
Thứ Ba, 28 tháng 9, 2010
Bé Kem!
Tối qua, theo chồng đi đá bóng
về tôi thấy khó chịu trong người, bụng cứ căng cứng. Thấy tôi lo lắng,
anh xã đề nghị phải đi khám. Vậy là hai vợ chồng đèo nhau đến phòng siêu
âm của bs. Đến nơi lấy phiếu ngồi chờ khoảng 10p vợ chồng tôi bước vào
phòng siêu âm với tâm trạng hơi căng thẳng (có lẽ do tôi mệt mỏi wa).
Thứ Tư, 22 tháng 9, 2010
Trung thu
Tối wa đi theo mấy bác lãnh đạo tỉnh tặng quà
trung thu cho các em nhỏ có hoàn cảnh khó khăn đến tận 10g mới về. Kể
ra cũng hơi mệt nhưng bù lại mình thấy vui. Vui vì lần đầu tiên mình
được cùng cục cưng của mình tận hưởng cảm giác ấm áp của đêm trung thu;
vui vì mình biết rằng những trẻ em kém may mắn vẫn nhận được sự quan tâm
của mọi người. Tình thương ấy, sự quan tâm ấy mình nhận ra được trên
gương mặt, tấm lòng của những người đến với các em; và cả trên gương
mặt, thái độ của các em khi nhận được những món quà từ tay các cô, chú
đến thăm.
Thứ Tư, 15 tháng 9, 2010
Tăng cân, ặc ặc!
Mình mang bé Kem đc hơn 6
tháng rùi. Mỗi lần đi khám nghe bác sĩ nói con khỏe và lớn từng ngày
mình vui lắm. So với nhìu bà bầu khác mình cũng khá khỏe, vì ko kén ăn
hay thèm ăn một loại gì đặc biệt. Món nào mình cũng ăn đc nên tháng nào
cũng lên kí ầm ầm, trung bình mỗi tháng lên 1kg, cá biệt hơn 1 tháng gần
đây mình lên tới 3kg. Và đến giờ mình đã lên tới 9kg, nghe xong ai cũng
choáng, ko bít tới khi sanh mình sẽ lên thêm bao nhiu kg nữa. Mấy chị
bạn nói mình dạo này thành gấu mẹ rùi.
Thứ Sáu, 6 tháng 8, 2010
Một ngày
Thức dậy cùng chồng từ 4 giờ 30 sáng. Lục tủ lạnh
lấy rau, thịt và một ít miến chuẩn bị cho anh bữa sáng (dù mắt vẫn còn
chưa mở lên được) để anh kịp ăn và đi làm lúc 5 giờ sáng. Nhìn bộ dạng
chồng còn ngái ngủ đã phải thức dậy đi làm (ra sớm để chuẩn bị vì công
ty khởi công công trình mới) nhìn thấy thương anh quá. Ăn vội tô miến vợ
nấu, mặc vội vàng bộ quần áo bảo hộ lao động anh ra khỏi nhà lúc 5 giờ
sáng khi trời còn chưa thấy mặt người. Trở vào nhà khi chồng đi rồi,
mình thấy khó ngủ, một tiếng động nhẹ cũng làm mình suy nghĩ mông lung.
nằm trằn trọc mãi hết chơi games lại coi tivi, vậy mà chẳng thể ngủ
lại được. Có lẽ phải hơn 6 giờ sáng mình mới chợp mắt lại được nên lúc
dậy thấy người mệt mỏi. Cu Kem trong bụng dường như cũng đói rùi hay sao
mà cựa quậy liên tục trong bụng mẹ.
Thứ Năm, 5 tháng 8, 2010
Oài
Tháng này đúng là xui xẻo thật,
xui từ đầu tháng tới cuối tháng vẫn còn xui. hết chồng mất bóp (may mà
lấy lại được giấy tờ) tới vợ mất máy hình (mình mới mua đc 1 năm chưa
kịp lấy lại vốn). Chưa hết xui mấy ngày sau chồng lại mất luôn cái điện
thoại cùi bắp. Rõ khổ, đã thế lại còn rơi vào cuối tháng hai vợ chồng
đang đói. Chán ghê. hình như vận xui kéo dài tới hết tháng wa, vì tới
bữa nay mình lại tiếp tục gặp vận hạn trong công việc. Con em gái nghe
thế bảo, hai anh chị đi ăn hột vịt xả xui đi thôi. Xui gì mà xui dữ vậy.
Thứ Tư, 19 tháng 5, 2010
Quà tặng đặc biệt
Lần đầu tiên tôi
thấy trong người có sự thay đổi, tôi chẳng hiểu đó là gì mãi đến khi
biết chính xác là tôi đang mang trong mình giọt máu của anh - chồng yêu
quý. Niềm vui, món quà đặc biệt này đã khiến vợ chồng tôi vui mừng khôn
xiết. Khi biết tin anh bế bổng tôi lên mà reo mà mừng như đứa trẻ được
nhận quà. Tôi cũng vui mừng đến rơi nước mắt. Niềm hạnh phúc của vợ
chồng tôi được đơm hoa.
Thứ Ba, 20 tháng 4, 2010
Mệt quá
Chán ghê đi, từ hôm qua đến giờ
người mình đau nhừ như có ai dần, nước mũi thì chảy ròng ròng. Cảm mất
rồi. Sáng qua đi chích ngừa về chiều đến lại bị sốt nữa người cứ như của
ai ấy. Bầu bí rùi nên mình chẳng dám uống thuốc gì hết chỉ dùng những
loại cây cỏ dân gian như chanh, tắc, mật ong để trị thôi. Hiệu quả so
với thuốc tây chậm hơn nhưng an toàn tuyệt đối. Cũng may vợ chồng mình ở
gần ông bà ngoại nên cũng đỡ, vì những lúc bệnh thế này mình chạy được
về bên mẹ nghỉ ngơi khi chồng đi làm. Con cảm ơn ba mẹ nhiều.
Thứ Ba, 13 tháng 4, 2010
Sinh linh bé bỏng
Vậy là con yêu đã hình thành
trong bụng mình đc 16 tuần rồi. Đây là những ngày đầu tiên của tuần thứ
17. 17 tuần con còn rất nhỏ, nhưng mình đã cảm nhận được những cử động
đầu tiên của con. Dù mới chỉ là những cái búng nhẹ như chú tôm nhưng
mình và anh thấy hạnh phúc, niềm hạnh phúc không sao tả nổi.
Thứ Tư, 17 tháng 3, 2010
oooooooooooooooooooooooo
Mấy hôm nay mình
thấy mệt mỏi wa, bao nhiêu thứ đổ dồn vào một lúc khiến đầu óc mình căng
như dây đàn. Công việc thì ko vấn đề, mình cố gắng thêm một tẹo nữa là
đc, nhưng ghét nhất là sự thiên vị trong công việc. Ở đời có người thích
người này không ưa người kia, âu cũng là điều thường tình. Có lẽ trong
công việc, cái sự thiên vị ấy cũng có, mình biết thế nhưng sao vẫn tức
và khó chịu. Đành rằng là thế, nhưng đằng này lại thiên vị một cách
trắng trợn. Chán!
Thứ Ba, 16 tháng 3, 2010
Thứ Tư, 27 tháng 1, 2010
aaaaaaaaaaaaa
Vậy là chỉ còn 120 ngày nữa
mình không còn một mình mà sẽ có thêm một người nữa đi cùng đến hết cuộc
đời, Nói sao nhỉ! Vui, hạnh phúc đó là cảm nhận mình có được.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)