Mùa này đi đâu cũng thấy trẻ
con ốm. Kem nhà mình cũng vậy. Anh chàng bị viêm họng ho và sổ mũi. Cho
con đi khám uống thuốc cả tuần nay rồi mà chẳng thấy đỡ gì mấy. Chán
ghê. Mà anh chàng nhà mình thì khỏi nói rất khó uống thuốc. Cứ thấy mẹ
hay bà cầm ly thuốc lại là khóc thét lên rồi ngậm chặt miệng lại ko chịu
uống. Mẹ và bà phải làm đủ cách để cho K uống, nhưng cứ uống vào anh
chàng lại ói hoặc ngậm lại rồi phun ra. Nhìn con mãi mà chưa khỏi bệnh
mình đau hết cả ruột gan.
Thứ Tư, 25 tháng 7, 2012
Thứ Ba, 24 tháng 7, 2012
Cuối tuần thú vị
Thứ
7 vừa rồi, BM cho Kem ra công viên bãi trước chơi. Chuyến đi này vừa để con được
thoải mái, vui vẻ tung tăng đùa vui, vừa để con trải nghiệm và học hỏi với những
điều đang diễn ra chung quanh. Hôm ấy thật may vì có hai trường tổ chức cho học
sinh dã ngoại tại đây: một của trường anh ngữ tự nhiên, một của trường mầm non
HV. Nhìn các anh chị trường MN HV múa hát con thích thú và hào hứng lắm. Chẳng
lạ lẫm, sợ sệt, con ùa đến chơi với các anh chị và cùng hát theo bài hát Nu na
nu nống cô giáo vừa bắt nhịp. Thấy anh chị chơi trò chơi con cũng chú ý quan
sát và làm theo. Khi chia tay, con biết vẫy tay chào và miệng nói: bai bai anh,
bai bai chị...
Thứ Sáu, 6 tháng 7, 2012
Anh xã đi vắng!
Thứ
tư anh ra ĐN làm công trình khoảng 3 tháng!", anh xã thông báo ngắn gọn
như thế hôm thứ 2 khi mình vừa đi làm về. Nghe xong mình còn tưởng anh nói đùa,
và hỏi lại: "Anh lại đùa em rồi!". Anh trả lời chắc nịch: Anh nói thật
đấy!. Buổi chiều đi làm tâm trạng mình cứ nao nao, chẳng biết diễn tả thế nào.
Đi làm về nhìn chồng mà tâm trạng buồn rười rượi...
Thứ Ba, 3 tháng 7, 2012
Và em đã 20...
Vậy là em đã bước sang 20 được mấy ngày rùi,
chính xác là 20 tháng 4 ngày. 20 tháng em đánh dấu bằng trận ốm sốt, ho, sổ mũi
và đến hôm nay em vẫn còn khò khè và sổ mũi mặc dù đã bớt ho nhiều. 20 tháng
cũng là tháng em và mẹ phải xa ba 1 tháng. Vì là lần đầu tiên ba xa nhà nên hai
mẹ con em rơi vào trạng thái buồn và hụt hẫng. Cụ thể là ban ngày thì thỉnh thoảng
em diện cho khuôn mặt mình cảm giác buồn và đứng bần thần rồi bất chợt quay
sang hỏi: bà ơi, mẹ ơi ba S đâu? có lúc nghe bà trả lời: Ba S đi làm ĐN rồi em
bỗng khóc nức nở thật to và miệng thì mếu máo: ba S ơi, ba S à... (nghe đến
thương). Còn buổi tối trước giờ đi ngủ em cũng luôn miệng gọi ba và mẹ chỉ còn
cách bốc máy lên gọi ba để em đc nghe tiếng ba rồi mới yên tâm nhắm mắt ngủ. Thế
đấy em cứ nhắc hàng ngày như thế hỏi sao mẹ ko mủi lòng cho được chứ... Cũng
may trước ngày em tròn 20 ba đã kịp có mặt ở nhà với em và em đón ba về nhà bằng
một nỗi nhớ vô bờ bến và một nụ cười thật tươi. Và cảnh em đón ba ko chỉ ba
nhũn tim mà mẹ cũng nhũn tim theo, bởi em tình cảm lắm. Vừa thấy bóng ba bước
vào nhà chưa kịp bỏ đồ xuống em đã cười tít mắt gọi ba rồi ùa ra vòng tay qua cổ
ôm ba thật chặt và đặt lên má ba những nụ hôn.
............................................................
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)