Trang

Thứ Năm, 21 tháng 11, 2013

Đếm ngược!

Còn khoảng 1 tuần nữa thôi, anh bạn nhỏ từ giã tuổi lên 2 ẩm ương, bướng bỉnh để đón tuổi lên 3. Hai năm qua BM đã trải qua biết bao cung bậc cảm xúc, bao niềm vui và cả những stress khi chăm con. Mỗi cảm xúc BM được trải qua đều là điều kỳ diệu đáng trân trọng mà cuộc sống mang lại. 

Thứ Ba, 10 tháng 9, 2013

Vui chơi, vui chơi và vui chơi

Một tuần đi học, mẹ thưởng cho bạn cả buổi sáng vui chơi ở công viên. Mẹ còn xách theo mấy cái lồng đèn cũ, vài cái bóng bay hình thú để làm nền cho bạn. Đc sổ lồng bạn vui lắm, lại đc nô đùa với hai bạn nhỏ nữa nên buổi sáng cuối tuần của bạn ngập tràn tiếng cười. Chờ bạn đến, mẹ và dì rủ bạn chơi trò bay lên cao và bạn chịu hợp tác. Hai tay bạn dang rộng, lấy đà rồi bật thật cao, zị là mẹ có mấy tấm em bay lên mĩ mãn. Chơi chán em còn làm phó nháy chụp hoa lá, chụp mẹ, chụp dì bằng chiếc máy ảnh đồ chơi của em. Cũng như một anh phó nháy thực thụ, em chỉ mẹ, dì phải đứng thế này, tạo dáng thế kia kìa. Có khi vừa ngắm máy ảnh em vừa nói: Mẹ, dì lùi xuống một chút... Ghét lắm lun á.


Thứ Ba, 13 tháng 8, 2013

Rực rỡ hoa nắng và câu chuyện nhà mình

Đánh dấu ngày trở lại trường bằng một ngày cuối tuần rong chơi đầy hoa và nắng. Con đường trải dài đầy lá xanh non hòa với sắc màu rêu phong, em tung tăng sải bước. Em làm dáng sành điệu và là design chuyên nghiệp cho buổi rong chơi. Em chỉ cho mẫu lớn cách tạo dáng, đứng ở đâu cho đẹp bằng câu nói: Dì ơi, dì đứng chỗ này nè để mẹ Anh chụp hình cho.

Thứ Ba, 28 tháng 5, 2013

Con lỡ bế giảng

Hôm nay trường con tổng kết năm học vậy mà con phải ở nhà. Ho, sổ mũi hành hạ con hoài khiến mẹ như đứt từng khúc ruột. Mẹ muốn cho con tới trường dự lễ bế giảng lắm nhưng nhìn con ho mẹ lại thôi và quyết định cho con ở nhà. Vẫn còn những năm học sau con nhỉ. Quan trọng nhất với mẹ bây giờ là sức khỏe của con. Mẹ chỉ mong con luôn khỏe mạnh lớn khôn.

Chủ Nhật, 5 tháng 5, 2013

Khủng hoảng tuổi lên 3

Người xưa từng nói "Khủng hoảng tuổi lên 3", quả chẳng sai. Vì càng gần đến tuổi lên 3 anh chàng nhà mình càng chướng. Đánh dấu cho cơn bão chướng đó là những cái hờn vô cớ, những tiếng khóc bất chợt và cả sự bướng bỉnh. Gần 1 tuần nay, gần sáng bất chợt thức giấc quơ tay ko thấy mẹ là ảnh gào khóc thảm thiết và quay sang đánh mẹ rồi còn đuổi mẹ ra ngoài nữa. mẹ dỗ mãi chẳng nín lại còn gào to hơn. Có hôm khóc cả nửa tiếng, dỗ ko đc mẹ đét cho vào mông một cái thật đau rồi nghiêm mặt nhìn ảnh. Có vậy ảnh mới sợ và nằm yên ngủ lại. Nói thiệt là mấy đêm rồi, ảnh làm mẹ rơi vào trạng thái stress quá đỗi. Và sáng ra, do mất ngủ nên mẹ luôn cảm thấy mệt mỏi. Không chỉ quấy đêm mà ảnh còn hờn dỗi bất cứ lúc nào ảnh cảm thấy ko hài lòng. Mẹ biết thế nên cứ mặc kệ ảnh... Nhưng xem chừng nhiều khi sự làm lơ của mẹ ko chịu đc với ảnh. Mẹ cảm thấy khá bối rối...

Thứ Tư, 24 tháng 4, 2013

Sau 4 năm bên nhau anh và em có món lời khá lớn

Vậy là đã 4 năm chúng mình bên nhau rồi đấy. 4 năm ấy với em biết bao buồn vui và cũng chừng ấy năm đã bao lần mình giận hờn, trách cứ nhau. Vậy mà em vẫn yêu và trân trọng những khoảnh khắc đó anh à. 4 năm đó em cũng đã trải qua những cay đắng mà phải cố gắng quên đi để bước tiếp bên anh. Điều hạnh phúc nhất đối với em trong 4 năm qua có lẽ là "món lời lớn" mà trên đời này sẽ chẳng có gì sánh bằng - một cậu con trai kháu khỉnh, tình cảm (dù đôi lúc cậu bé này hơi bướng).

Thứ Hai, 1 tháng 4, 2013

Anh bạn nhỏ dũng cảm

Hai hôm nay con khó chịu trong người, ho và sổ mũi lại hành con. Ho nhiều con mệt, mẹ biết nhưng có gánh đc đâu, chỉ biết bảo với con: cho mẹ xin cái ho nhé. Nghe mẹ nói vậy, nên mỗi lần con ho con lại ôm cổ mẹ và bảo: mẹ Anh ơi, mẹ xin, mẹ xin... Sổ mũi thì chạy lại bảo mẹ ơi lau. Đi khám bs con rất ngoan, biết ngồi im kéo áo, biết tự há miệng cho bs khám mà ko khóc. Con còn quay sang trò chuyện với bs. Nhìn chiếc áo blouse bs đang mặc con biết áo màu trắng nhưng lại cố tình nói ngược là màu đen. Chỉ khi bs và mẹ hỏi lại là màu gì con mới trả lời chính xác là màu trắng. Về nhà ăn tối xong một lúc con thấy mẹ lấy thuốc cũng lăng xăng ngồi xuống cầm gói thuốc trên tay mẹ bỏ xuống chiếu lăn lăn... rồi ngoan ngoãn uống hết phần thuốc mẹ đưa.
Con mệt trong người nên sáng đi học con hay tủi thân. Mẹ đưa đến lớp là con vừa khóc vừa nói: Mẹ ơi con ko đi học đâu. Đến cửa lớp cất dép mà nước mắt con lưng tròng, quay lại ôm chặt lấy mẹ. Lau những giọt nước mắt trên má con mẹ thấy nghẹn ngào. Nhìn bóng con theo cô vào lớp cùng tiến khóc mẹ chỉ muốn chạy vào đưa con về nhà... cố gắng lên nhé con trai...

Thứ Tư, 27 tháng 3, 2013

Anh bạn nhỏ

Anh bạn nhỏ nhà mình mới bị đau mắt đỏ phải nghỉ học cả tuần. Nhà ko có ai trông nên mẹ phải nghỉ ở nhà với ảnh. Bệnh này anh bạn nhỏ bị lây ở trường. Cũng may hôm cuối tuần trước đón con về mẹ phát hiện ngay nên đưa đi bs khám và điều trị liền. Nhờ vậy nên bạn mới mau khỏi và trở lại trường sớm.

Thứ Hai, 18 tháng 3, 2013

Bạn bướng quá

Thằng con mình dạo này bướng bỉnh quá, làm mẹ lúc nào cũng căng như dây đàn và stress nặng nề. Đến lớp hỏi cô tình hình của ảnh, được cô bảo là bạn rất ngoan, ko bướng hay ăn vạ bao giờ. Vậy mà về nhà ảnh cứ đề mẹ mà chướng mà ăn vạ rồi khóc, rồi đánh và bảo đuổi mẹ đi. Buồn hết sức lun á. Cái gì ko ưa là ảnh nằm lăn ra ăn vạ rồi khóc, mẹ kệ bỏ đi ảnh cũng khóc, cũng ăn vạ như thường. Ảnh còn bít có ông bà ngoại gần bên thương ảnh, bênh ảnh khi mẹ mắng nên càng ăn vạ nhìu hơn. Ông bà ngoại, rồi ba ảnh nhìu khi ko hỉu cho mình lại còn bênh cháu, mắng cả mình... ôi sao mà ngán ngẩm với ảnh wa. Mong sao cho ảnh mau qua giai đoạn bão chướng này nhỉ.

Chủ Nhật, 3 tháng 3, 2013

Rối bời

Tự nhiên nhận đc tin chẳng vui, thậm chí là làm tâm trạng mình bị xáo động, hụt hẫng như vừa mất đi điều quý giá nhất. Tâm trạng đó khiến mình mất ngủ và suy nghĩ thật nhiều. Hàng ngày mình vẫn làm tròn bổn phận của một người vợ, người mẹ với gia đình mà sao cứ đối diện với anh mình lại thấy ko thoải mái. Nhiều lần muốn hỏi anh cho ra chuyện nhưng sao miệng chẳng mở nên lời, nc mắt cứ chực trào ra. Lời nói kia thực ra chỉ là lời nói vô căn cứ; nhưng nhìn kiểu nghe dt và xóa sạch mọi tin nhắn, kể cả tin nhắn của vợ, rồi nhật ký cuộc gọi sao mình thấy đau nhói. Phải chăng anh có điều j giấu mình. 
Có phải anh có j bên ngoài ko? Em đã tự hỏi mình làm gì nên tội ko? Mỗi ngày em luôn cố gắng để cuộc sống của chúng mình hạnh phúc và đầy tiếng cười. Nhưng dường như điều đó chỉ có mình em cố gắng và anh dường như đứng ngoài cuộc. Mỗi lời nói với em, anh chẳng thể dịu dàng mà luôn gắt gỏng. Vậy là sao anh. Chúng mình mới bước sang năm thứ 4 bên nhau mà tc đã nguội đi rồi sao anh. Em thấy đau đớn và hụt hẫng quá. Ngay như đêm qua, em mệt tưởng như muốn quỵ xuống vậy mà anh chỉ hỏi xem e có cần uống thuốc ko. Rồi khi em bảo anh ra coi phim đi em ko sao đâu, anh cũng thản nhiên đứng lên bước đi, để mặc em với con, dù em rất cần anh. Nửa đêm anh cũng nỡ sang phòng con nằm bỏ lại mình em trằn trọc với đêm khuya... Cuộc sống của vc mình sao vậy nhỉ? Em chẳng hiểu đc nguyên do... Nếu cứ kéo dài em sẽ chẳng thể chịu đựng được... 

Thứ Tư, 27 tháng 2, 2013

Kem ơi, Kem à

Sáng ra, ngủ dậy bạn chẳng chịu cho mẹ làm vệ sinh mặt mũi, răng miệng. Năn nỉ gãy lưỡi bạn mới chịu để yên cho mẹ làm sau vài cái cố tình lấy tay đẩy ra và than nước nóng wa mẹ ơi (mà thực tình thì nước chỉ vừa đủ ấm). Công đoạn đó chưa xi nhê gì với vụ thay quần áo. Cái áo nào bạn thích thì ôi thôi, mẹ có làm cách j bạn cũng ko chịu cho mẹ cỏi ra. Vậy là mẹ lại phải bày đủ kiểu để dụ bạn thay áo mới. Mỗi ngày chắc mất khoảng 10 phút cho khoản này. 

Thứ Hai, 21 tháng 1, 2013

26 tháng tuổi, con bướng bỉnh hơn

Vậy là 26 tháng tròn rồi con trai nhỉ. Đã qua tuổi lên 2 và bước vào những tháng đầu tiên của ngưỡng tuổi lên 3. Mẹ biết rằng tuổi này con đang bước vào những tháng ngày mọi người hay gọi là "khủng hoảng tuổi lên 3". Tuổi này con bắt đầu mang bão chướng đến cho BM và cũng trở nên bướng bỉnh hơn. Điều gì ko ưa, ko thích là con nổi bão lên ngay bằng cách nói "Không" và cố tình làm trái lại điều BM nói. BM biết và đôi lúc chiều con nhưng con lại đem đến cho BM những bực mình và nhiều khi mẹ phải tét vào mông con. Con cũng bướng ra trò, vì bị mẹ tét mà ko thèm khóc, lại còn chạy lại ôm mẹ rồi cười nhăn nhở. Những lúc như vậy mẹ có muốn mắng nữa cũng ko đành.

Thứ Năm, 17 tháng 1, 2013

Món ngon - Lẩu gà Thái Lan


Lẩu Thái thường có nguyên liệu chính là tôm, mực, hải sản các loại, nhưng hôm nay, chị em sẽ được "mục kích sở thị" một loại lẩu Thái nấu với gà, ăn ngon không kém gì Lẩu Thái hải sản đâu!

Chủ Nhật, 6 tháng 1, 2013

Bão chướng cuối năm

Dạo này nhà mình toàn thấy bão chướng thôi. Chắc sắp hết năm nên bạn mang bão đến tống tiễn mọi thứ ko hay ra khỏi nhà giúp BM wa. Ngày nào cũng vậy, bạn cũng phải làm mấy bài bướng và mè nheo, khiến BM nổi cáu. Giờ lại còn sinh tật giữ khư khư đồ chơi hay vật dụng mà bạn cho rằng đó là "sở hữu" của mình. Ai dụng vào cũng hét toáng lên: Của Kem mà!.