Sáng
nay thức dậy thấy trời Vũng Tàu khác quá. Khắp nơi khoác lên mình cái
se lạnh của mùa đông. Những cơn gió xào xạc thổi qua đem theo cái lạnh
se sắt, khiến nó chợt rùng mình. Leo xuống giường, vơ vội chiếc áo gió
nằm vắt vẻo trên ghế, nó ngồi thu mình nhấm nháp miếng bánh mì mẹ đã
chuẩn bị sẵn trước khi đi làm. Hoàn thành xong bữa sáng nó thay đồ xuống
nhà chuẩn bị đi làm. Vừa bước xuống nhà nó chợt thấy ngôi nhà vốn đã ít
người của mình dường như lạnh lẽo hơn. Nó đứng sững một lúc rồi chợt àh
lên một tiếng: thì ra chỉ tại mùa đông...