Trang

Thứ Hai, 31 tháng 12, 2007

Đêm giao thừa lặng lẽ.

Mình ngồi đếm ngược từng giây của chiếc đồng hồ trên màn hình máy vi tính. Những con số lặng lẽ trôi qua như chính công việc thầm lặng của nó. 5s, 4s, 3s,2s, 1s... Vậy là một năm nữa đã đi qua, và một năm mới nữa lại đến. Chúc mừng năm mới. Tôi đã đón năm mới như thế đó, lặng lẽ, bình dị và một mình. Nhìn đất trời giao mùa trong cái se lạnh của gió xuân, thật đẹp, thật bình yên, khiến lòng người cũng ấm áp hơn.

Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2007

Noel sắp về

Mùa Noel sắp về, mọi vật và con người dường như thay đổi. Đất trời khoác lên mình chiếc áo của mùa đông se lạnh nhưng lại tràn ngập không khí háo hức, vui vẻ. Mọi người ai cũng hối hả hơn với công việc những ngày cuối năm, nhưng tràn đầy niềm vui. Mùa Noel làm miền ký ức trong tôi chợt ùa về. 

Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2007

Bất chợt

Sáng nay thức dậy thấy trời Vũng Tàu khác quá. Khắp nơi khoác lên mình cái se lạnh của mùa đông. Những cơn gió xào xạc thổi qua đem theo cái lạnh se sắt, khiến nó chợt rùng mình. Leo xuống giường, vơ vội chiếc áo gió nằm vắt vẻo trên ghế, nó ngồi thu mình nhấm nháp miếng bánh mì mẹ đã chuẩn bị sẵn trước khi đi làm. Hoàn thành xong bữa sáng nó thay đồ xuống nhà chuẩn bị đi làm. Vừa bước xuống nhà nó chợt thấy ngôi nhà vốn đã ít người của mình dường như lạnh lẽo hơn. Nó đứng sững một lúc rồi chợt àh lên một tiếng: thì ra chỉ tại mùa đông...

Thứ Năm, 22 tháng 11, 2007

Bão

Mấy ngày liên tiếp đài báo bão liên tục, nghe mà sợ. Cơn bão số 9 năm trước mình còn chưa hết bị ám ảnh, giờ lại nghe tin cơn bão mới sẽ đổ bộ vào Vũng Tàu. Sáng nay đi họp bên UBND tỉnh, chỗ nào cũng nghe nói bão sắp đổ bộ vào làm hồn vía mình lên mây (dù cuộc họp mình dự sáng nay ko liên quan gì đến bão), đã thế còn nghe bác phó chủ tịch tỉnh thông báo chiều huỷ hết các cuộc họp khác để lo đối phó với bão nữa chứ. Tình hình nghiêm trọng đây.

Thứ Bảy, 3 tháng 11, 2007

Bình yên!

Mấy ngày hôm nay áp thấp nhiệt đới, trời trở nên lạnh hơn. những cơn mưa cũng kéo dài dai dẳng, khiến cho đường phố trở nên ướt át hơn. Những đợt gió lạnh ùa đến khiến XRG tôi thấy bồi hồi nhớ về những kỷ niệm trong mùa đông lạnh lẽo những năm trước. Dù biết không muốn khơi kỷ niệm lên để rồi lại đau, nhưng sao nó cứ hiển hiện. Buồn thật...

Câu cá!

Chiều cuối tuần rồi, cả nhóm chúng tôi rủ nhau làm một chuyến câu cá tại Cát Cát. Dưới đây là nhựng kiểu hình phó nháy "thộp" được nè:
Xem tớ bắt được con cá to không
IMG_0084.jpg xem tớ bắt đc con cá to không picture by vananhbrvt
Câu cá mệt rùi chụp hình thui

Thứ Năm, 25 tháng 10, 2007

Chớm đông

Sáng nay, cơn mưa bất chợt ùa đến chẳng báo trước mang theo cái lạnh se sắt. Những hạt mưa rơi xuống mặt đất rủ rê hơi ẩm từ đất bốc lên xông thẳng vào người, vào mặt. Chợt tôi thấy gai gai nơi sống lưng, một cơn lạnh luồn dọc sống lưng tê buốt. Tôi thầm nghĩ thế mà mùa đông đã về. Mùa Đông. Mùa tôi yêu thích nhất trong 4 mùa, dù ai cũng bảo mùa đông lạnh lẽo, là mùa của chết chóc. Mùa đông được đi trong làn mưa hít thở mùi ngai ngái từ đất, mùi thơm của cỏ cây thật thú vị. 

Thứ Sáu, 5 tháng 10, 2007

Ngụ ngôn về những giọt nước mắt

Cô vẫy đôi cánh trong suốt, nhẹ nhàng bay khỏi thiên đường. Ánh nắng ban mai ấm áp xuyên qua thân thể trong suốt của cô, không hắt bóng xuống mặt đất. Cô bay qua những cánh đồng lúa xanh ngát, vàng ươm, những bãi biển đầy người, đầy màu sắc và tiếng động, những ngọn núi cao phủ màu xanh ngắt của cây cỏ, những dòng sông màu sắc khác nhau uốn lượn như những dải lụa mềm mại, những thành phố với những con đường thẳng tắp, vuông góc như bàn cờ, đầy những tòa nhà cao tầng, nhìn từ trên cao giống nhau đến không phân biệt được. Cô bay vòng quanh cuộc sống, lắng nghe tiếng không gian và thời gian lao xao quanh mình. Thỉnh thoảng, cô gặp những thiên thần khác cũng đang dạo chơi trong cuộc sống trần thế giống như cô. Họ chào nhau bằng vũ điệu của những thiên thần, và cười với nhau những nụ cười thiên sứ.

Thứ Bảy, 8 tháng 9, 2007

Ngái cỏ và Mưa!

Đã hơn một tuần rùi mình ko được leo núi, thấy nhớ nhớ... Chiều nay, được nghỉ, bỏ hết mọi thứ mình lóc cóc vù xe lên chân núi gửi đó, rùi cuốc bộ lên núi. Lâu lắm rùi mới được thả bộ ngắm cảnh chiều xuống trên biển. Dọc theo con đường lên núi các cô, các bác, các anh, các chị lên xuống thật nhộn nhịp, thật vui. Những tiếng cười đùa khúc khích khiến cho bao mệt mỏi của mình tan biến hết (dù đi có một mình). 

Thứ Năm, 19 tháng 7, 2007

Anh và Em và Mưa...


1. Anh
Em!
Lại mưa kìa, ta đang hoà vào mưa, trong veo, mát lành. Mưa ôm lấy ta, như bàn tay em từng ngón đan khẽ vào tay ta khi lần đầu tiên ta và em cùng lang thang trong mưa. Một cảm giác ấm áp lạ kì khi cánh tay ta ôm lấy em, hương thơm nhè nhẹ lan toả, như tiếng hát từ trái tim em đang vang vọng nơi ta...
Từng giọt mưa trong veo như ánh mắt. Tiếng mưa réo rắt, ta thấy như tiếng cười giòn tan của em ở đâu đây rất gần mà rất xa. Ta yêu em từ ánh mắt nhìn trong trẻo, từ giọng cười rộn rã đó.

Chủ Nhật, 17 tháng 6, 2007

Dã ngoại

Hôm wa, cơ quan mình đi dã ngoại vui thật, nhưng mệt phờ cọng râu. Đi ô tô gần đến điểm tập kết thì phải xuống đi bộ (vì đó là một nội dung của trò chơi). Vượt wa cây rừng, rồi xuống biển. Cái nắng buổi sáng nóng và gắt (thế mới chuối) như trêu ngươi. Cả đoàn hì hục dốc sức quần nhau với cát để đến nơi cần đến. 

Thứ Năm, 7 tháng 6, 2007

Một chuyến công du miền sông nước

5 ngày wa mình được cùng đoàn của cơ quan làm một chuyến công du về với miền sông nước miền Tây. Ngày đầu tiên đến Cần Thơ - tỉnh được mệnh danh là miền của "Gạo trắng, nước trong". Đẹp - đó là từ mà mình có thể nói dc. Nhìn những dòng nước trôi lững lờ, những vườn trái cây thấp thoáng xa xa lòng mình chợt thấy nôn nao (dù không có dịp sang bên ấy). Tuy nhiên mình cũng an ủi là được đi thăm bến Ninh Kiều, ngôi nhà Nam bộ xưa 3 gian 2 chái đã tròn 101 tuổi với chiếc máy quay đĩa bằng tay đã ngót ngét 300 tuổi. Rời ngôi nhà Nam bộ mình còn được lượn lờ xem gấu chó trong làng du lịch sinh thái Mỹ Khánh, được câu cá sấu, được xem huấn luyện khỉ... nhìu thứ lắm mình chẳng nhớ hết nữa. Cái chính là mình rất vui, và cũng rất tò mò... :-)

Thứ Hai, 28 tháng 5, 2007

Buồn!

Mấy ngày nay bao nhiêu chuyện xảy đến khiến mình ko biết phải làm sao. Một người "bạn" gặp chuyện không vui. Người bạn ấy gọi cho mình nói với giọng rất buồn. Người đó lại rơi vào tình cảnh như mình trước đây. Khi nghe xong tự nhiên mình cảm thấy buồn và hụt hẫng. Bởi lẽ bất cứ lời an ủi nào bây giờ với người ấy đều là sáo rỗng. Chính vì vậy mình chọn cách yên lặng và cố tình tìm những câu chuyện khác không liên quan để kéo người ấy ra, nhung vô ích. Oài cuộc sống sao phức tạp và nhiều trắc trở vậy nhỉ?

Thứ Ba, 15 tháng 5, 2007

Bàn tay


Khi bàn tay không còn nắm bàn tay
Dẫu đứng kề nhau cũng xa vạn dặm
Tay còn trong tay là tình còn ấm
Tay buông tay rồi tình lạnh thiên thu
Một bàn tay mòn mỏi đợi - mong - chờ
Bàn tay khác rã rời xa - khuất - biệt
Đâu ai hiểu tay còn nhớ tay da diết
Như biển xanh mãi nhớ sóng bạc đầu
Không phải từ xưa không đến ngàn sau
Từ lúc nào tình yêu lên tiếng gọi
Tay lặng im gởi nhau ngàn lời nói
Một chút vỗ về, tay gom hết yêu đương
Những tình nhân trên ngã rẻ đoạn trường
Cái nhớ sau cùng là bàn tay vẫy
Bàn tay này trong nhớ nhung, vẫn thấy
Cái vẫy đau lòng của bàn tay kia
Có bàn tay nào ấm trọn đêm mưa
Cũng không bàn tay lạnh hoài trong nắng
Những người yêu nhau mong tình mãi sáng
Nhớ nhau hoài ấm lạnh những bàn tay
Trần Kiêu Bạc

Chủ Nhật, 6 tháng 5, 2007

Hoa Cải tháng 5...

Thaùng 5, muøa hoa caø, hoa caûi laïi veà. Vaït rau caûi phía sau vöôøn nhaø ngoaïi nôû boâng vaøng röïc, beân caïnh ñoù, nhöõng luoáng caûi toâi troàng cuõng baét ñaàu ra boâng, nhöõng nuï hoa vaøng xanh luùn phuùn vöôn mình ñoùn aùnh maët trôøi.
Ñöùng treân trieàn ñeâ sau nhaø ngoaïi, nhìn ra phía xa xa, nhöõng ruoäng caûi xanh maùt maét traûi daøi. Thaáp thoaùng sau nhöõng ruoäng caûi aáy, nhöõng coâ thieáu nöõ vôùi laø da traéng hoàng ñang thoaên thoaét boù nhöõng boù caûi non cho kòp phieân chôï laøng sôùm mai…

Chủ Nhật, 11 tháng 2, 2007

Thiện nguyện

Hom qua, 10-2 nhom Skype cua chung toi da lam duoc mot viec co y nghia truoc khi nam Binh Tuat buoc qua nhuong lai cho nam Dinh Hoi. nam hua hen mot su sung tuc va day du.
Den tham Trung tam Nuoi duong va Day nghe toi cung nhu nhung nguoi ban trong nhom Skype that su bat ngo va xuc dong truoc nhung hoan canh cua nhung em nho noi day. Tren guong mat hon nhien luc nao cung day ap tieng cuoi an dau noi bat hanh - khong cha me, khong gia dinh. Cac em ve day duoc cac me cham chut nang niu vun dap cho cac em, de sau nay ra doi cac em "tim duoc cai nghe nuoi song ban than" nhu loi co Le (nguoi cac em coi la me) noi.