Trang

Thứ Hai, 1 tháng 4, 2013

Anh bạn nhỏ dũng cảm

Hai hôm nay con khó chịu trong người, ho và sổ mũi lại hành con. Ho nhiều con mệt, mẹ biết nhưng có gánh đc đâu, chỉ biết bảo với con: cho mẹ xin cái ho nhé. Nghe mẹ nói vậy, nên mỗi lần con ho con lại ôm cổ mẹ và bảo: mẹ Anh ơi, mẹ xin, mẹ xin... Sổ mũi thì chạy lại bảo mẹ ơi lau. Đi khám bs con rất ngoan, biết ngồi im kéo áo, biết tự há miệng cho bs khám mà ko khóc. Con còn quay sang trò chuyện với bs. Nhìn chiếc áo blouse bs đang mặc con biết áo màu trắng nhưng lại cố tình nói ngược là màu đen. Chỉ khi bs và mẹ hỏi lại là màu gì con mới trả lời chính xác là màu trắng. Về nhà ăn tối xong một lúc con thấy mẹ lấy thuốc cũng lăng xăng ngồi xuống cầm gói thuốc trên tay mẹ bỏ xuống chiếu lăn lăn... rồi ngoan ngoãn uống hết phần thuốc mẹ đưa.
Con mệt trong người nên sáng đi học con hay tủi thân. Mẹ đưa đến lớp là con vừa khóc vừa nói: Mẹ ơi con ko đi học đâu. Đến cửa lớp cất dép mà nước mắt con lưng tròng, quay lại ôm chặt lấy mẹ. Lau những giọt nước mắt trên má con mẹ thấy nghẹn ngào. Nhìn bóng con theo cô vào lớp cùng tiến khóc mẹ chỉ muốn chạy vào đưa con về nhà... cố gắng lên nhé con trai...

2 nhận xét: