Sáng
nay, cơn mưa bất chợt ùa đến chẳng báo trước mang theo cái lạnh se sắt.
Những hạt mưa rơi xuống mặt đất rủ rê hơi ẩm từ đất bốc lên xông thẳng
vào người, vào mặt. Chợt tôi thấy gai gai nơi sống lưng, một cơn lạnh
luồn dọc sống lưng tê buốt. Tôi thầm nghĩ thế mà mùa đông đã về. Mùa
Đông. Mùa tôi yêu thích nhất trong 4 mùa, dù ai cũng bảo mùa đông lạnh
lẽo, là mùa của chết chóc. Mùa
đông được đi trong làn mưa hít thở mùi ngai ngái từ đất, mùi thơm của
cỏ cây thật thú vị.
Đã lâu lắm rùi, chiều nay, tôi mới được chạy xe dưới
cơn mưa đầu đông. Những hạt nước mưa lành lạnh rớt xuống khoé môi thật
mát, thật ngọt. Những chiều đông tôi thường lang thang dọc trên những
con đường biển đầy hoa bằng lăng. Được khoác lên mình chiếc áo gió thật
dày, được cuốn quanh cổ chiếc khăn len yêu thích to sụ. Được dang tay,
ngước mặt trước cơn gió để thoả sức hứng cái lạnh cắt da, để rồi lại
xuýt xoa lạnh thật.
Tôi
yêu mùa đông bởi những cơn mưa, những cơn gió lạnh đến tê tái, cắt da
cắt thịt. Một lý do nữa là mùa đông làm nỗi nhớ, nỗi buồn trong tôi được
ngủ yên, không trồi lên quấy quả tôi. Mùa đông là mùa tôi thấy mình
thanh thản và dễ chịu nhất dù chịu lạnh rất dở. Tôi yêu mùa đông cũng
bởi đây là mùa cuối cùng trong năm, mùa chuẩn bị cho một sức sống mới
sắp bừng lên, mùa của đôi lứa được bên nhau - mùa cưới... Mùa
đông, thích nhất là được cùng bạn bè ngồi nhâm nhi ly trà nóng trong
một quán cóc, vừa uống vừa áp ly trà nóng lên má xoay xoay cho bớt lạnh.
Tôi chẳng biết mùa đông ở nơi khác ra sao nhưng mùa đông ở Vũng Tàu nơi
tôi sống, thật đẹp, và cũng thật lạnh. Trong cái lạnh ấy luôn có vị mằn
mặn của biển, vị nồng nồng của hoa sữa.... Chào mi nhé mùa đông.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét