Mấy
ngày nay bao nhiêu chuyện xảy đến khiến mình ko biết phải làm sao. Một
người "bạn" gặp chuyện không vui. Người bạn ấy gọi cho mình nói với
giọng rất buồn. Người đó lại rơi vào tình cảnh như mình trước đây. Khi
nghe xong tự nhiên mình cảm thấy buồn và hụt hẫng. Bởi lẽ bất cứ lời an
ủi nào bây giờ với người ấy đều là sáo rỗng. Chính vì vậy mình chọn cách
yên lặng và cố tình tìm những câu chuyện khác không liên quan để kéo
người ấy ra, nhung vô ích. Oài cuộc sống sao phức tạp và nhiều trắc trở
vậy nhỉ?

Nghe
xong chuyện đêm đó mình thức trắng, chẳng biết mình đã nghĩ gì nữa chỉ
thấy người mệt rã rời vào sáng hôm sau. Thức dậy mình ngồi thừ trên
giường, đầu óc trống rỗng. Sáng đó mình đến cơ quan trễ. Làm việc thì ko
tập trung chỉ làm theo quán tính. Mình sao thế nhỉ? thật chẳng hiểu nổi
mình nữa. Chỉ thấy một cảm giác buồn thật buồn len vào tâm hồn mình.
Một ngày làm việc mệt mỏi cũng qua, mình về đến nhà là 12 giờ đêm, lau
vội cái mặt rồi gieo mình vào giấc ngủ muộn mệt mỏi.
Bao
nhiêu là chuyện người bạn ấy nói với mình, mình đã suy nghĩ rất nhiều,
cũng xen chút bực tức. Tức ko phải vì người bạn ấy mà vì một người
nữa... Mình ko hiểu có phải là phái yếu người ta có quyền được vứt bỏ
một điều tốt đẹp nhất nếu họ thấy ko thích, hay chỉ vì tính hiếu thắng
tự cao của mình dù biết mình ko còn ở cái tuổi nhí nha nhí nhảnh. Mình
chẳng biết người bạn ấy nghĩ gì nữa, chứ ngay như mình là người cùng
phái với bạn của người bạn ấy còn cảm thấy bị tổn thương... Mặc dù
chuyện đó ko liên quan gì đến mình, nhưng sao suốt ngày hôm wa, mình lại
thắc thỏm, trong lòng lúc nào cũng thấy bất an mà ko sao gọi tên nỗi
bất an đó ra được...
Mình
đã suy nghĩ rất nhiều để có thể chia sẻ với người nhưng, nhưng dường
như những điều đó giờ ko cần thiết nữa rồi. Mọi chuyện dường như tốt đẹp
hơn lên. Thôi mọi chuyện cũng đã xuôi chèo mát mái rồi, và mình chỉ có
thể nói (nếu người bạn ấy đọc được những dòng này) là cầu chúc cho người
được hạnh phúc với những gì mà người đã lựa chọn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét