Hôm rồi đi theo giải đua xe đạp
toàn quốc, trong thời gian chờ đoàn đua đi qua, mình tranh thủ chộp
được mấy tấm hình hoa cực đẹp, post lên cho bà con coi nhé.
Thứ Bảy, 7 tháng 11, 2009
Thứ Tư, 16 tháng 9, 2009
Thứ Tư, 9 tháng 9, 2009
Ngày 9-9-2009
Mình chẳng mê tín hay để ý đến những ngày mà mọi
người gọi là đặc biệt trong năm, nhưng dường như vô tình mình lại được
những người xung quanh "nhắc nhở" để nhớ đến những ngày này. Năm nay
cũng vậy, khi chưa bước sáng ngày 9-9 mình đã nhận được lời chúc của một
chị đồng nghiệp (cũng nhờ lời chúc này mình mới để ý đến lịch là ngày
9-9
).

Thứ Hai, 31 tháng 8, 2009
Làm đêm!
Lâu lắm rồi hôm nay mình lại
làm đêm. Cảm giác lần đầu tiên phải trực đêm ùa về vẫn nguyên vẹn. Lần
đầu làm đêm mình đã choáng ngợp trước một không khí làm việc tấp nập,
hối hả của kíp trực. Đây đó tiếng các síp giục biên tập tin, bài nhanh
lên, bên kia mấy anh kỹ thuật lại hỏi sao tin này tìm trong đường dẫn
không thấy vậy em...
Thứ Ba, 25 tháng 8, 2009
Tóc mới
Hôm nay mình có một quả đầu mới - tóc xoăn. Tối qua đi
làm về nhà nghe lời dụ dỗ của con em thế là nổi hứng đi uốn tóc. Hai
tiếng rưỡi đồng hồ ngồi thiền cho cô chủ quán cắt, uốn, gội (ôi thôi thì
đủ cả) mà mắt ríu lại buồn ngủ. Mất thời gian nhưng được kiểu tóc ưng
ý, vào cơ quan ai gặp cũng khen tóc đẹp (vui wa bể mũi rùi). hehehehhe
Thứ Hai, 24 tháng 8, 2009
Đi huyện
Hai tuần nay, dường như mình và
một chị đồng nghiệp đều có mặt vài ba lần ở Xuyên Mộc. Lần đầu tiên hai
chị em chạy xe cả đi và về gần 200km, đi viết về những gương học sinh
nghèo vượt khó học giỏi. Lần đó, trên đường về hai chị em bị mấy chú
công an tuýt còi, đứng nói chuyện một lát mấy chú cho đi (hú vía, tưởng
bị phạt). Sau khi bài báo đăng, chị đồng nghiệp đã liên hệ xin được học
bổng cho em D mỗi tháng 500ng đồng. Không chỉ chị T vui, gia đình em D
vui mà tôi cũng thấy vui vì mình đã làm được điều gì đó cho các em.
Thứ Hai, 13 tháng 7, 2009
Khi mình là vợ chồng
Thứ Sáu, 10 tháng 7, 2009
1, 2, 3...
Cách
đây một tuần mình và một đồng nghiệp lên xóm bãi rác Phước Cơ. Mục đích
của hai chị em là trở lại xem cuộc sống của người dân nơi đây sau khi
bãi rác đóng cửa ra sao. Điều đầu tiên khiến tôi không cầm lòng được là
hình ảnh những đứa trẻ đen nhẻm còng lưng trên những đống rác bốc mùi
hôi thối cùng với bố mẹ lượm lặt những thứ người ta bỏ đi để bán ve chai
đắp đổi qua ngày hay vô tư chơi đùa trên những ụ rác to đầy ruồi nhặng,
vi khuẩn.
|
Thứ Tư, 24 tháng 6, 2009
Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2009
Ngày báo chí VN
Mấy ngày trước 21-6, cơ quan mình đã nhộn
nhịp hẳn lên. đồng chí đội trưởng Tr cầm danh sách đi từng phòng hỏi các
thành viên tham gia các trò chơi sẽ được tổ chức vào ngày 20. Đến lượt
mình, chả cần biết mình thế nào, có đồng ý ko, đồng chí Tr đã phán luôn:
Em thi đua xe đạp đôi và nhảy bao bố nhé, đó là sở trường của em
mà.potay.com thiệt luôn. Mình ko có đường chạy thoát luôn, đành tham gia
chứ sao.
Thứ Bảy, 6 tháng 6, 2009
Olaaaaa
Lâu
lắm rồi mình mới viết blog. Không phải vì mình chán mà do công việc bận
bịu quá. Hôm nay rảnh rỗi một chút nên mình vào blog viết lách linh
tinh.
Chủ Nhật, 12 tháng 4, 2009
Sad and hopeless!
Mình thấy thật sự kiệt sức rồi.
Kiệt sức vì nhiều thứ, nhiều lý do: Công việc, cuộc sống và những
chuyện không đâu. Nhìn những người chung quanh mình sao thấy cuộc sống
của họ đơn giản và vui vẻ thế, họ được yêu thương, được hạnh phúc và
được chiều chuộng, quan tâm. Cuộc sống của mình thì sao nhỉ? Cũng đơn
giản, cũng được cảm nhận sự quan tâm nhưng sao mình vẫn có cảm giác
những điều đó đến một cách nhàn nhạt, như một cơn gió thoảng qua; đôi
lúc nhẹ têng đến mức mình chẳng kịp cảm nhận được gì. Vô vị thật.
Thứ Sáu, 10 tháng 4, 2009
Bằng lăng tím!
Từ
những ngày cuối tháng 3, hàng bằng lăng tím dọc trên con đường về nhà
tôi nhuộm một sắc tím. Màu tím dịu nhẹ, thủy chung (như mọi người vẫn
thường nói) hòa quyện với màu xanh của lá, của trời trông như một bức
tranh đẹp khổng lồ, làm mê đắm lòng người. Mỗi ngày đi làm về tôi cố
chạy xe thật chậm dưới tán bằng lăng để được ngắm nhìn màu tím dịu dàng
mà quyến rũ ấy. Không chỉ là màu tím bằng lăng trên cây mà dưới mặt
đường những cánh bằng lăng tím nhỏ xíu rụng thành thảm. Bức thảm thiên
nhiên với hai màu chủ đạo là sắc tím và phớt vàng từ nhụy hoa.
Thứ Tư, 1 tháng 4, 2009
Festival Diều quốc tế
Mấy ngày qua tại VT diễn
ra festival diều quốc tế. Tớ làm thể thao nên theo vụ này. Đúng là vui
nhưng mệt vì suốt ngày phải chang nắng dưới bãi biển để chụp hình. Điều
tớ thích thú nhất là lần đầu tiên được ngắm những con diều cực lớn,
những kỹ thuật chơi diều lạ mắt và hấp dẫn. Đặc biệt, trong đêm liên
hoan tối 28-3 khiến tôi cũng như du khách thật sự thích thú và thán
phục. Màn trình diễn diều 2 dây, 4 dây của nghệ nhân Lâm Hoắc người
Canadda gốc Việt với những kỹ thuật điêu luyện làm cho con diều biểu
diễn theo mọi tư thế: đi bộ trên cát, lộn nhào trên không, đấm lưng, lấy
nón...theo điệu nhạc vui tươi.
Thứ Bảy, 14 tháng 2, 2009
Valentine
Hôm
nay là ngày tình nhân, mình làm gì nhỉ? Tính ra thì chẳng làm gì cả, từ
sáng đến tối chẳng bước chân ra đường. Mình sợ đụng vào kỷ niệm, sợ
đánh thức kỷ niệm mà mình muốn chôn giấu thật kỹ. Sợ mình sẽ vỡ oà cùng
nó và ko chịu nổi. Với mình Valentine dường như ko chút cảm xúc, ko chút
niềm vui. Mình muốn trốn tất cả, trốn luôn cả mình để được thấy thanh
thản, ko nghĩ ngợi. Sao thế nhỉ? Mình cũng chẳng hiểu nổi. Cứ vui đó rồi
lại buồn chếnh choáng!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)