Mấy ngày qua tại VT diễn
ra festival diều quốc tế. Tớ làm thể thao nên theo vụ này. Đúng là vui
nhưng mệt vì suốt ngày phải chang nắng dưới bãi biển để chụp hình. Điều
tớ thích thú nhất là lần đầu tiên được ngắm những con diều cực lớn,
những kỹ thuật chơi diều lạ mắt và hấp dẫn. Đặc biệt, trong đêm liên
hoan tối 28-3 khiến tôi cũng như du khách thật sự thích thú và thán
phục. Màn trình diễn diều 2 dây, 4 dây của nghệ nhân Lâm Hoắc người
Canadda gốc Việt với những kỹ thuật điêu luyện làm cho con diều biểu
diễn theo mọi tư thế: đi bộ trên cát, lộn nhào trên không, đấm lưng, lấy
nón...theo điệu nhạc vui tươi.
Đoàn Việt Nam
cũng đem đến những màn trình diễn đặc sắc với những cánh diều sáo, diều
Huế - những con diều truyền thống của người Việt. Có lẽ tự hào nhất đối
với tôi trong suốt những ngày tác nghiệp là hình ảnh cánh diều mang quốc
kỳ Việt Nam tung bay trên bầu trời. Ai cũng vậy, dù ở đâu khi nhìn thấy
hình ảnh đất nước mình cũng thấy tự hào, thiêng liêng và tôi cũng thế.
...
Một điều tưởng như rất nhỏ nhưng buồn cười là chuyện tiếp đón của ban
tổ chức (khu vực HT) với các nghệ nhân trong nước và giới báo chí. Anh
em báo chí chúng tôi, sau một ngày lăn lộn với công việc lại ko được đối
xử công bằng. Chúng tôi đi làm không chỉ vì miếng ăn, nhưng điều đáng
nói ở đây là cách đối xử của BTC. Sau những phản ứng gay gắt của báo
chí, BTC ở HT mới chuẩn bị cho mỗi PV... 1 ổ bánh mì ăn lót dạ. Vừa mệt
vừa đói, cầm ổ bánh mì tôi ko sao nuốt nổi nhưng vẫn phải ăn (để lấy
sức) hehehe. Đúng là cùi bắp thật. Chương trình biểu diễn không tệ nhưng
coi bộ cách tổ chức còn nhiều sạn quá.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét