Từ
những ngày cuối tháng 3, hàng bằng lăng tím dọc trên con đường về nhà
tôi nhuộm một sắc tím. Màu tím dịu nhẹ, thủy chung (như mọi người vẫn
thường nói) hòa quyện với màu xanh của lá, của trời trông như một bức
tranh đẹp khổng lồ, làm mê đắm lòng người. Mỗi ngày đi làm về tôi cố
chạy xe thật chậm dưới tán bằng lăng để được ngắm nhìn màu tím dịu dàng
mà quyến rũ ấy. Không chỉ là màu tím bằng lăng trên cây mà dưới mặt
đường những cánh bằng lăng tím nhỏ xíu rụng thành thảm. Bức thảm thiên
nhiên với hai màu chủ đạo là sắc tím và phớt vàng từ nhụy hoa.
Bằng
lăng là màu tôi yêu thích nhất, dù nó ko thật rực rỡ như hoa hồng hay
những loài hoa khác. Tôi yêu cái màu tím buồn ấy, cái màu mà một kỷ niệm
không vui trong ký ức của mình. Chuyện cũng qua lâu rồi, nhưng mỗi lần
nhìn bằng lăng nở tôi chợt thấy như kỷ niệm ùa về đầy cảm xúc...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét